Lạnh....
Thân thể như bị giam trong tầng hầm băng lạnh, đến cả ngón tay cũng không nhích nổi dù chỉ một chút, không những lạnh mà còn đau, một nửa thân thể như bị xé rách chỉ còn một khoảng trống rỗng đỏ lòm, nửa còn lại bị lạnh lẽo bao lấy căn bản không có sức để phản kháng khỏi đau khổ đến chết đi sống lại này. Y sợ đau lắm, nhưng ngay cả tiếng rêи rỉ khổ sở cũng không phát ra nổi, bên tai thỉnh thoảng lại vang lên tiếng giọt nước rơi tí tách rồi lại bị đóng băng trong căn hầm lạnh lẽo, Sát Ly nâng mí mắt nặng nề lên thành một khe nhỏ, cảnh vật mờ nhòa trước mắt cũng chỉ là một mảng trắng xóa, phía trêи đầu y là một cây cổ thụ, cũng sớm bị đông thành một tản băng, chỉ còn một nửa phần rễ là miễn cưỡng chưa bị lan tới...
Thứ trong lồng ngực nảy lên yếu ớt, hơi thở cũng hóa thành vụn băng bay lên như bông tuyết mờ nhạt, Sát Ly biết một khi rễ cây bị đóng băng toàn bộ, y sẽ chết, rồi hóa thành linh khí tan vào thiên địa, y không có kiếp sau được, bởi vì y không có tên trong sổ sinh tử của Diêm Vương, vĩnh viễn không thể bước vào luân hồi, y sinh ra trong hư vô, không cha không mẹ, không người thân, mất gần hai trăm năm hóa hình người rồi cuối cùng nằm lại đây. Sinh một mình, chết cũng cô độc.
Nếu như ban đầu Thiên đạo không cho y trái tim, có lẽ y sẽ không tàn tạ đến mức này. Một cái cây thì cần tim làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-ly/101684/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.