Mọi người của Thiên Trì Thánh Địa, Đông Phương gia, Cổ gia, vừa thấy Trần Phong ra tay, cũng đều đánh ra quang mang, hoặc là lấy ra bí bảo trên người, cùng đánh về tảng băng kia.
Trác Nghiên Tình đưa tay chỉ ra, thiên địa linh khí động theo tay, hóa thành một luồng bạch quang, theo từ trên trời rơi xuống.
Cổ Kiếm Ca khẽ quát một tiếng, cổ chỗ một thanh trường kiếm đỏ thẫm bay ra.
Trường kiếm thả ra hồng quang nóng rực, một Giao long trăm mét giống như thực như ảo đột nhiên hiện hình, trên mình dầy đặc lân giáp, đầu mọc sừng nhọn, trong lân giáp từng ngọn lửa như ẩn như hiện, khí thế kinh người.
"Rầm rầm rầm!"
Rất nhiều bí bảo, võ kỹ như sao trời rơi xuống, đều đánh lên tảng băng kia, trên tảng băng truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một đám phù văn kỳ dị, ở bên trong tảng băng phát ra ánh sáng lấp lánh, từng vòng sóng gợn trong suốt, lấy sông băng làm trung tâm chậm rãi khuếch tán ra, băng hàn khí lạnh thấu xương, đột nhiên tăng lên gấp mười lần.
Rất nhiều Võ Giả ở bên ngoài, vẻ mặt kinh hãi, vội vàng thúc dục Tinh Nguyên trong cở thể, chống đỡ hàn khí xâm nhập.
Tảng băng phát ra sóng gợn trong suốt, phù văn kỳ dị bên trong tảng băng lại sáng lên dị quang đỏ rực, như ngọn lửa thái dương, chọi lọi rực rỡ.
Rất nhiều Võ Giả của Linh Bảo Động Thiên, Đông Phương gia, Thiên Trì Thánh Địa, Cổ gia đều ra tay, tiếp tục đánh lên tảng băng.
Từng tiếng gầm rú như đâm thủng màng nhĩ, từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1225903/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.