Đêm dài, hàn khí từ tảng băng tỏa ra bốn phía.
Từng vòng sóng gợn trong suốt, từ bên trên tảng băng khuếch tán ra, hàn khí thấu xương, lạnh vào tận xương tủy.
Gần tảng băng ngàn mét, Võ Giả bốn thế lực lớn, đều kinh ngạc từ trong điều tức tỉnh lại, vẻ mặt nghiêm túc, nặng nề nhìn dị thường của tảng băng.
Vài tên Võ Giả cảnh giới hơi thấp, thực lực kém cỏi, bị bốn thế lực lớn ra hiệu lập tức rút lui khỏi đây, chạy ra bên ngoài tảng băng.
Võ Giả và bốn thế lực lớn ở lại gần tảng băng, hoặc là cảnh giới cao thâm, hoặc là thân mang dị bảo, đều là tập trung tinh thần nhìn tảng băng.
Ở chỗ xa hơn, rất nhiều Võ Giả phân tán lưu lại tìm bí mật tảng băng, cũng đã nhận ra dị thường của tảng băng.
Vẻ mặt những người này hưng phấn, liên tiếp nhìn về phía tảng băng, đợi sau khi phát hiện hàn khí dần dần tăng thêm, rất nhiều Võ Giả tu vi không cao thâm lắm, dần dần chống đỡ không được hàn khí xâm nhập, lặng lẽ lui ra ngoài.
Không biết khi nào thì Hạ Tâm Nghiên lại xuất hiện, lẵng lẽ đứng im bên cạnh cách Thạch Nham ba mét.
Thân thể uyển chuyển của Hạ Tâm Nghiên, lóe ra thanh quang kỳ dị, thanh quang mênh mông như một màn hào quang mỏng manh, che dấu thân thể yêu kiều của nàng.
Hàn khí phân tán đến đây, đánh vào màn hào quang màu xanh kia, phát ra ánh sáng xanh trắng chói lọi, hai mắt Hạ Tâm Nghiên hơi kinh ngạc, nhíu mày nhìn Thạch Nham nhắm mắt khổ tu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1225905/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.