Tô quân sư vẫn thản nhiên ăn uống, luyện chữ, nếu không phải thỉnh thoảng có trầm ngâm trước bản đồ một lát, không ai có thể biết đây là thời điểm quan trọng, quyết định thắng thua trận này.
Kéo dài chiến sự chỉ khiến cả hai bên tổn thất, một trận đánh nhanh thắng nhanh vừa hay có thể giải quyết tất cả. Làm nên đội quân mạnh, ngoài số lượng và quân tinh nhuệ, không thể thiếu tinh thần cùng tướng giỏi. Từ xưa đến nay, mãnh tướng vẫn là kẻ giỏi thao túng trận chiến, mưu kế thâm sâu.
Ta tự mình khôi phục khỏi trạng thái thẫn thờ. Lấy lại sức mạnh, hy vọng của ta lúc này chính là tự tay đâm chết nam nhân đã làm nhục mình.
Hắn đã ra ngoài một lát, ta đi một vòng quanh trại. Không khó để nhận ra, nam nhân này rất có quy tắc, phù hợp với kỉ luật nơi sa trường. Ăn mặc đơn giản, vật dụng bày trong trại cũng không phải sừng trâu ngà voi khoa trương. Nhưng dựa vào xuất thân hoàng gia, ta vẫn có thể nhận ra bộ ghế ngồi của hắn làm từ gỗ quý, mùi gỗ mộc quẩn quanh chóp mũi, dễ chịu thư thái.
Trên bàn có một trang giấy đang viết dở, là một đoạn của binh pháp. Ta thận trọng cầm lên, nét chữ của nam nhân như rồng bay phượng múa, thể hiện tâm hồn phóng khoáng, còn mang hơi thở ngông cuồng đặc trưng của Lương quốc.
Đều nói nam nhân Lương quốc thô kệch to lớn, nhưng vị quân sư này lại thon dài cao ráo, có nét giống như người của Vân quốc cùng Ngạo quốc hơn.
Khi Tô quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-thu-cung-phi/1725485/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.