Bên trong quán ăn mờ sương, Ninh Tề Thương ngồi không yên, nhìn trái nhìn phải khắp nơi, anh không ngờ Cầm Mạch lại dẫn anh đến một quán ăn bình dân như thế này, trước đó, màn chỉ đường thảm họa của cô suýt khiến anh lái xe rơi xuống mương, vì vậy, Ninh Tề Thương cảm thấy trí thông minh và lối suy nghĩ của cô gái này… có lẽ không phải là thứ mà người Trái Đất có thể hiểu được. Tuy nhiên, nơi này quả thật rất tiết kiệm, ba món ăn chỉ có 30 tệ, và nhìn vẻ mặt đầy mong chờ của Cầm Mạch khi gọi món, anh có thể đoán hương vị của chúng chắc chắn sẽ rất ngon, nhưng mà… “Sao lúc nãy cô đột nhiên muốn đi?” Rõ ràng bà Hà có điều gì đó muốn giấu, nhưng anh không định ngu ngốc ép hỏi, bởi vì dục tốc bất đạt. Cầm Mạch vừa ăn món khoai tây mới bưng lên, vừa trả lời ngập ngừng: “Chắc chắn lúc đó Hà Vân không có ở nhà, có lẽ bà Hà muốn bảo vệ cô ta, nhưng tiếc là diễn xuất của bà ấy quá tệ. Tôi muốn rời đi vì… tôi đói rồi. Với lại cũng không cần hỏi bà ta nữa, bà ấy chẳng biết gì cả.” …Quả nhiên, anh không nên trông mong gì vào một câu trả lời có tính xây dựng từ cô. Ninh Tề Thương không phải người nói nhiều, mà đối diện anh, Cầm Mạch cũng chỉ mải mê ăn uống, thế nên bầu không khí liền trở nên im lặng. Cầm Mạch gắp một miếng sườn xào chua ngọt, định bỏ vào miệng thì nhận ra dường như Ninh Tề Thương không động đũa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-thu-tam-ly-thanh-mang/2783370/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.