Sau một hồi chọc chọc đến chán, Ngải Ôn Sa đặt nĩa xuống, chống cằm và buồn chán nhìn hai người trước mặt. Cầm Mạch đang ra sức dùng muỗng thô bạo chọc liên tục vào đĩa cơm chiên trứng mềm nhão trước mặt. Vốn dĩ đĩa đã tròn, bị cô khuấy loạn một trận, cơm văng tứ tung khắp nơi, lấy cô làm trung tâm, trên bàn gần như tạo thành một vòng tròn cơm vương vãi, mà nhìn sang Cầm Mạch, ánh mắt hung dữ, biểu cảm dữ tợn, cứ như thể chén cơm chiên này có thù sâu tự kiếp trước với cô vậy. Còn Ninh Tề Thương thì sao? Khoác trên mình bộ vest Canali lịch lãm, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ không một sợi lộn xộn. Theo từng cử động cổ tay, chiếc đồng hồ Omega lộ ra một cách rõ ràng, càng tôn lên phong thái sang trọng của anh. Lúc này, anh mới thực sự thể hiện đỉnh cao của phép tắc bàn ăn. Cho dù trước mặt là một đĩa cơm chiên trứng mà muối bị nhầm thành đường, trứng thì cháy đen…miễn cưỡng có thể gọi là “cơm chiên trứng”, anh vẫn ăn một cách thản nhiên, sắc mặt không đổi, thậm chí chẳng hề cau mày lấy một cái. Sự bình tĩnh đó khiến người ta có ảo giác rằng anh đang thưởng thức một bữa ăn thượng hạng vậy. Ngải Ôn Sa đảo mắt qua lại giữa hai người, trong lòng như gào thét: “Tại sao một người đàn ông thanh lịch đến vậy lại để mắt đến cô bé con này? Nhìn kìa, nhìn kìa! Phép tắc bàn ăn hoàn hảo đến mức nào! Phong cách ăn mặc đỉnh cao ra sao! Một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-thu-tam-ly-thanh-mang/2783381/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.