Cổ Nguyệt Gia Anh đi tới sau lưng La Thanh Thanh, vỗ nhẹ lưng nàng, ánh mắt u oán liếc Càn Kình.
Cổ Nguyệt Gia Anh nói:
- Chúng ta đã sớm nói rồi, chúng ta chấp nhận Bích Lạc muội muội.
Càn Kình ngửa đầu thở dài, so với buổi tối Lộ Tây Pháp Lưu Thủy quậy vũ hội thì chuyện trước mắt quan trọng hơn.
Càn Kình giải thích rằng:
- Chuyện là như vầy, tối nay trong học viện có vũ hội, Bích Lạc là bạn nhảy của ta nên đi ra lựa một bộ lễ phục.
Ai oán trong mắt La Thanh Thanh giảm bớt một chút.
Càn Kình nghi hoặc hỏi:
- Nàng không tin?
- Tin.
Hai ngón trỏ La Thanh Thanh châu vào nhau, cúi đầu cười khẽ đáp.
- Thế...
Càn Kình càng khó hiểu hỏi:
- Nếu đã tin thì sao còn có ánh mắt này?
- Ta không trách ngươi và Bích Lạc tỷ tỷ ở chung.
La Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn Càn Kình, trong thanh âm đầy hâm mộ nói:
- Ta... Ta còn chưa từng một mình dạo phố với Kình ca ca.
Chỉ vì chuyện này? Càn Kình không biết nên nói cái gì nhìn La Thanh Thanh. Chỉ vì không một mình đi dạo phố nên có ánh mắt ai oán như thế? Cái này... Hình như suy nghĩ trong lòng nữ nhân khó hiểu hơn học đấu kỹ, đấu khí gấp trăm lần, ngàn lần hay một vạn lần.
Tuy đấu kỹ rườm rà, đấu khí phức tạp nhưng so với suy nghĩ của nữ nhân thì nó quá đơn giản, cực kỳ giản đơn.
Cổ Nguyệt Gia Anh nhẹ nhàng bước tới nhìn Càn Kình, đôi mắt sáng cũng toát ra ai oán:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-tra-phong-van/1353440/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.