Cô gái nhỏ núp trong ngực viện trưởng, thân thể run lên, ánh mắt e sợ nhìn Mạc Duy Dương, Mạc Duy Dương cũng đang nhìn chăm chú vào cô, bốn mắt nhìn nhau. Mạc Duy Dương cảm giác ngực bị thứ gì hung hăng đâm vào, đó là một đôi mắt nước làm cho người ta hít thở không thông.
Gương mặt dính phải một lớp dơ bẩn, nhưng không khó nhìn ra nét duyên dáng yêu kiều của cô bé nhỏ đã bắt đầu trổ mã. Mặt trái xoan, cái mũi xinh xắn, môi anh đào nhỏ trơn bóng, đôi mắt đen láy tinh khiết ẩn chứa ánh sáng êm dịu, nhưng cũng nhiều hơn một tia e ngại đối với người xa lạ.
Lông mi cô bé dài mảnh tựa trăng non chăm chú quan sát, cắn môi anh đào trơn bóng, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng khiến người ta phải thương yêu, ánh mắt sợ hãi nhìn người đàn ông cao lớn. Một giây kế tiếp, nước mắt trong hốc mắt không ngừng đảo quanh, môi lạnh cóng khẽ run run.
- Tên gì? - Ánh mắt Mạc Duy Dương chống lại đôi mắt đơn thuần trong vắt của cô bé nhỏ, dùng giọng nói trầm thấp hỏi.
Viện trưởng vội nói cho anh biết:
- Mạc tiên sinh, cô bé tên là Diệc Tâm Đồng!
- Bao nhiêu tuổi? - .Hắn kiên nhẫn hỏi.
- Mười hai tuổi! - Viện trưởng căng thẳng tiếp tục trả lời.
Ánh mắt anh chuyển một cái, nhìn tóc và quần áo vô cùng dơ dáy bẩn thỉu của cô bé nhỏ, mày rậm nhẹ chau lại.
- Thay cho cô bé một bộ quần áo sạch sẽ!
Bỏ lại một câu như vậy, Mạc Duy Dương mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/2550202/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.