Viện trưởng xinh đẹp ngồi xổm người xuống, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Diệc Tâm Đồng, nhẹ nhàng bao bọc bàn tay nhỏ bé lạnh buốt trong bàn tay to ấm áp của chị, một cái tay khác đặt trên đầu vai nho nhỏ của Diệc Tâm Đồng, dẫn cô xoay người rời đi.
Ánh mắt Mạc Duy Dương sâu xa nhìn về phía một lớn một nhỏ tới bước đi trên tuyết, có loại đau đớn khó tả bế tắc nghẹn lại trong cổ, làm ánh mắt anh không cách nào dời khỏi người cô bé nhỏ. Con ngươi đen bình tĩnh trước sau như một thoáng qua một tia ảm đạm.
- Lách tách! . Một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống từ dưới lông mi của Diệc Tâm Đồng. Cô bé nắm chặt Barbie trong tay, hai vai run rẩy, cơ thể nhỏ bé xoay người, quay đầu lại nhìn chiếc xe dừng ở chỗ đỗ xe ở xa kia, nước mắt lại phớt qua lông mi, làm tầm mắt của cô mơ hồ. Hình như thấy được môi tái nhợt của cô bé cử động, ánh mắt bi thương mang theo một tia tuyệt vọng nhìn về phía Mạc Duy Dương.
Trái tim Mạc Duy Dương bị ánh mắt của cô gái nhỏ làm kinh sợ lần nữa. Đó là một đôi mắt xinh đẹp thuần khiết, một đôi mắt mang theo ý vị linh hoạt, lại có thêm một tia tuyệt vọng đối với tương lai.
Đột nhiên cô bé nhỏ không cẩn thận trợt té về phía trước, nặng nề ngã trong tuyết. Viện trưởng hoảng sợ, vội vàng đỡ cô bé đứng lên, tuyết trắng tinh bị nhuộm lên màu máu đỏ tươi, chân cô bé nhỏ bị thương chảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/2550203/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.