Một chiếc Audi màu đen đâm thủng đống đổ nát, ‘két’ một tiếng, răng bánh xe cọ xát với mặt đất sinh ra sự ma sát rất lớn, thoáng hiện lên tia lửa.
"Cạch" cửa xe bị đẩy ra, một đôi chân dài cân xứng bao bọc trong quần tây bước ra khỏi cửa xe. Con ngươi lạnh lùng của người đàn ông này chợt lóe lên, một cỗ sát khí lạnh lẽo nảy sinh tràn lan ở xung quanh, môi mỏng giương lên.
- Mạc Duy Dương, nghênh tiếp giá đáo! – Dư Cửu nâng cao bụng bự, anh em vây quanh ông ta, nghênh ngang đi về hướng Mạc Duy Dương.
Mạc Duy Dương hừ lạnh một tiếng:
- Người đâu?
Dư Cửu vung tay lên, ý bảo dẫn người đến.
Diệc Tâm Đồng bị mấy tên thuộc hạ lôi từ trong nhà máy bỏ hoang ra, cô vừa liếc mắt đã thấy được Mạc Duy Dương, mà anh thấy cô không việc gì, vung tay giơ tập tài liệu lên cao, giọng lạnh như băng nói:
- Đây là tài liệu ngươi muốn!
Dư Cửu có ý bảo người đi lấy, lại bị Mạc Duy Dương một tiếng ngăn lại:
- Tôi nói rồi, tôi muốn mang người đi!
- Vật tao muốn cũng đã lấy được rồi, mày có thể mang người đi! - Mắt Dư Cửu thoáng qua một tia độc ác âm hiểm, nhưng trên mặt lại cười hòa nhã.
Diệc Tâm Đồng có chút không yên tâm nhìn Dư Cửu một cái. Cô lo lắng đến gần Mạc Duy Dương, Mạc Duy Dương liếc thấy trên ngực là đồ toàn màu trắng, lông mày không tự chủ cau lại.
Mạc Duy Dương duỗi tay một cái, kéo cô ra sau lưng mình, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/2550207/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.