Edit + Beta: Tóc gió thôi bay
Diệc Tâm Đồng sợ đánh thức anh, nhỏ nhẹ đẩy cửa phòng ngủ ra, đột nhiên lúc xoay người có một bóng mờ che phủ trên đỉnh đầu cô, dọa cô trợn to mắt: "A!"
Mạc Duy Dương duỗi tay một cái, cả người cô bị đẩy vào trong phòng, cơ thể bị anh cứng rắn đè trên vách tường. Anh nâng cằm cô lên, lạnh giọng hỏi:
- Tại sao không đi?
- Không phải người. . . . . . bị thương sao? - Cô cố hết sức giãy giụa, thật đau! Anh sao vậy?
- Ý của em là. . . . . . nếu như tôi không bị thương, em sẽ đi với cậu ta? – Lực anh dùng để nắm cằm cô dần dần tăng thêm, trong mắt dâng lên thần sắc làm cho người ta phải kinh sợ.
- Đúng, đây không phải là do người muốn sao? Là người bảo em dọn ra . . . . . . - Cô bị đau trả lời.
Không ngờ câu trả lời của cô làm anh run lên. Anh từ từ buông cô ra, cơ thể lui về sau một bước,.sắc mặt trầm xuống, giọng lạnh như băng nói:
- Bây giờ em mau đi đi!
- Người sao vậy? Chẳng lẽ người không muốn em ở lại chăm sóc người? Người thật sự chán ghét em như vậy sao? Một giây cũng không muốn nhìn thấy em? - Nước mắt cô không tự chủ chảy ra.
Anh xoay người nhìn đôi mắt đỏ vì khóc của cô, thở dài nói:
- Tôi không có ý này, chẳng qua vết thương không tính là nghiêm trọng, không cần em chăm sóc, em về đi!
- Nhưng em muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/2550211/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.