Từ Dương quả thật là người dễ nhìn, lúc trưởng thành lại thanh tú, phần lớn Alpha gặp cậu ta đều có thiện cảm.
Thỉnh thoảng Từ Dương nhìn lên tầng, từ khi được bà nội Ngụy đón về, cậu ta đã tự cho rằng mình sẽ trở thành Omega của Ngụy Thầm, mặc dù bản thân chỉ mới gặp Ngụy Thầm vài lần, nhưng ý nghĩ này đã ăn sâu vào đầu cậu ta từ lâu.
Từ Dương hỏi bà Ngụy: “Cậu ta là Hạ Khai ạ?”
Ngoài cái tên, mọi thông tin về Hạ Khai đều không được ai biết đến, Ngụy Thầm cố tình bảo vệ, không cho phép ai điều tra về Hạ Khai.
Hạ Khai không biết mình đã trở thành chủ đề trò chuyện của bà nội Ngụy, cậu vừa tỉnh dậy, đầu óc mơ màng. Ngụy Thầm rất ít khi ở lại đây, trong phòng không còn dấu vết gì của hắn. Cậu cảm thấy hơi lạnh, sau khi tỉnh dậy cậu đã mạnh dạn hơn, chân trần đi vòng quanh, cố gắng tìm kiếm những dấu vết mà Ngụy Thầm để lại.
Quản gia nghe thấy động tĩnh, đã đợi ngoài cửa từ lâu. Hạ Khai nghĩ một lúc, bỗng nhiên không biết phải nói gì.
Cuối cùng, cậu nói: “Mấy giờ thầy ấy mới về ạ?”
Quản gia trả lời với giọng điệu nghiêm túc, ông nói lịch trình của Ngụy Thầm không cố định, cậu cứ ở đây chờ.
Hạ Khai im lặng, lại nói: “Đói quá đi mất!”
Trước khi xuống lầu, Hạ Khai uống một liều thuốc đã mang theo, Kỷ Vãn chuẩn bị rất nhiều cho cậu, đủ dùng trong một thời gian dài. Khi vừa đến phòng khách, Từ Dương, người đã đợi từ lâu, lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-alpha-bi-bien-di/2713582/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.