Cậu nói: “Giờ tôi đã hồi phục rồi, kiểm tra mấy lần liền, ngay cả Kỷ Vãn cũng nói là tiến triển rất tốt. Anh đừng để anh ấy thử thuốc vì tôi nữa, được không?”
Ngụy Thầm: “Khai Khai.”
Hạ Khai lặp lại: “Được không?”
Ngụy Thầm: “Sau khi cơ thể em hồi phục, giao dịch giữa tôi và cậu ấy về cơ bản sẽ kết thúc.”
Phần còn lại chính là khiến gia tộc của kẻ thù bị sụp đổ, đó chỉ là vấn đề thời gian. Kỷ Vãn muốn tham gia, hắn để anh ấy tham gia. Nếu muốn rút lui sớm, hắn cũng sẽ tiễn cậu ấy đi.
Hạ Khai vùi mặt vào lòng Ngụy Thầm, giọng u uất: “Anh nhất định phải đảm bảo sự an toàn của anh ấy đấy!”
Vốn dĩ để Hạ Khai chấp nhận sự chăm sóc của Ngụy Thầm đã là điều rất khó khăn. Bất kể giữa hắn và Kỷ Vãn có giao dịch gì, nếu vì cơ thể mình mà khiến Kỷ Vãn bị tổn hại, Hạ Khai thà hồi phục chậm hơn một chút còn hơn.
“Thầy ơi, em có hơi ghét bản thân mình vì không thể giúp gì cho anh.”
Ngụy Thầm khẽ hôn lên trán cậu: “Mỗi ngày vui vẻ, đó là yêu cầu của tôi đối với em.”
.
Lần nhập học thứ tư của sinh viên, lại một mùa xuân nữa đến, mưa xuân ở Liên Bang dai dẳng không dứt.
Bên ngoài cổng trường đỗ một chiếc xe mang ký hiệu của nhà Ngụy, từ trong xe bước xuống một chàng trai trẻ. Cậu vẫn còn ngái ngủ, mái tóc vừa được người trong xe vuốt phẳng, nửa người vừa bước qua cửa xe liền bị một bàn tay với những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-alpha-bi-bien-di/2713631/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.