Cố Tinh có một khoảnh khắc mơ hồ.
Tảng đá đè nặng trong lòng hoàn toàn được dỡ bỏ.
Dễ dàng như vậy sao?
Như một giấc mơ.
Dù tảng đá vẫn nhìn thấy.
Nhưng cậu đã nhìn thấy hy vọng để phá vỡ nó.
Trong lòng cậu vẫn còn chút nghi ngại.
Ví dụ như việc giải quyết chuyện này khó đến đâu, nếu như không thể thì sao?
Nhưng khi đã nhìn thấy phương hướng, mọi thứ sẽ khác đi.
Trong lòng Cố Tinh vẫn còn áp lực.
Nhưng áp lực này so với sự bức bách đến gần như sụp đổ trước đây, thì chẳng là gì.
Bữa sáng được giao từ bên ngoài.
Ăn xong, Cố Tinh nhìn Trình Đông Húc dọn dẹp.
Cậu muốn giúp nhưng Trình Đông Húc không cho.
Anh chỉ nói cậu gầy như vậy, phải ngồi yên để tăng cân trở lại.
Cố Tinh lững thững đi dạo bên cạnh.
Khi tâm trạng sáng sủa, những suy nghĩ khác lại nảy ra, tay cậu luồn vào dưới áo của người kia.
Rất rõ ràng, cơ bụng của ai đó lập tức căng lên.
Cố Tinh bóp nhẹ, ngón tay lại mân mê trườn vào trong quần người kia.
Sau đó, chưa kịp thành công thì ngón tay bị giữ lại.
Người đàn ông bị cậu chiếm tiện nghi, giọng căng thẳng: "Ban đầu anh định để em nghỉ ngơi vài ngày..."
Cố Tinh không hiểu ý anh là gì.
Cậu có bệnh gì đâu, cần gì phải nghỉ ngơi, áp sắt người vào lưng anh, thổi hơi nóng: "Làm không?"
Sau đó, Cố Tinh bị bế lên lầu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ba-tong-tram-ty-xuyen-thanh-phao-hoi-the-than/2869060/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.