Lần này Giang Từ hôn rất nhẹ nhàng, không còn hấp tấp như trước nữa. Tay trái của cô vòng qua tay bác sĩ Cố, ôm lấy vòng eo thon của nàng, ghì vào lòng mình, ôm trọn cả người nàng.
Hai cơ thể áp sát vào nhau, hơi thở hòa quyện.
Sau khi ăn tối ở nhà hàng xong, Giang Từ đã dùng nước súc miệng vị trà Long Tỉnh của bác sĩ Cố, hương thơm rất ngọt ngào.
Theo nhịp điệu hôn ngày càng sâu, sự ngọt ngào len lỏi vào từng kẽ răng, nở rộ trên đầu lưỡi, lan tỏa trong bầu không khí nồng nàn giữa cả hai.
Trong bóng tối không nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của bác sĩ Cố, Giang Từ liều lĩnh, cánh tay dài siết chặt, năm ngón tay xòe ra nắm lấy eo bên kia của nàng. Giữa chừng cô vừa định lộ ra đầu răng để cắn nhẹ, nhưng nghĩ đến điều gì đó lại âm thầm thu lại răng.
Hôn xong, Giang Từ hơi cúi đầu xuống, trán tựa vào trán, mũi chạm vào mũi, đôi môi mím chặt cố kìm nén hơi thở.
Nhưng bầu không khí xung quanh vẫn nóng bỏng như cũ.
Giang Từ đắm chìm trong bầu không khí dịu dàng quyến luyến lúc nãy, trong đầu toàn là sự ấm áp trên môi của bác sĩ Cố, cảm giác mềm mại trơn trượt trên đầu lưỡi.
Trước đây hôn vội vã, chưa từng để ý đến điểm này.
Tạch—
Trong lúc Giang Từ đang nghĩ miên man, đèn trong phòng ngủ đột nhiên bật lên, ánh sáng chói mắt từ trên đầu và xung quanh chiếu xuống.
Giang Từ ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bat-ngo-danh-dau-nu-than-o-lanh-lung-cua-nguoi-yeu-cu/2878513/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.