Khương Triều Hãn nghẹn một chút, có lẽ là lúc trước không ngờ Khương Nghiêm lại tùy tiện lựa chọn từ bỏ như thế, tuy nói trước đây cô cũng không thể hiện có hứng thú với gia sản.
So sánh Khương Nghiêm với đám bạn cậu ấm cô chiêu của cô, không tính là phá của nhưng cũng tuyệt đối không tiết kiệm. Hơn nữa ở phương diện theo đuổi Hạ Y Ninh lại ra tay càng hào phóng, điều này nói rõ trong lòng cô thật ra là rõ ràng tài lực trong nhà.
Tình hình công ty không tốt, đổi lại là người bên ngoài, đã sớm bắt đầu lo lắng cuối cùng tiền được chia vào tay mình sẽ ít đi. Nhưng mà Khương Nghiêm lại tỏ thái độ không sao cả, điều này làm cho Khương Triều Hãn không quá tin tưởng.
"Con biết lời con nói có ý là gì không? Tình huống bây giờ đặc biệt, nếu từ bỏ, có lẽ một đồng cũng không lấy được."
Lúc Khương Triều Hãn nói lời này, Khương Đạt Minh vẫn đứng bên cửa sổ trầm mặc hút thuốc cũng quay đầu nhìn sang.
Khương Nghiêm vẫn giữ thái độ như trước, chỉ là giọng điệu kiên quyết hơn một chút: "Con biết tình hình công ty không tốt, giờ con đã có công việc, cũng không chi tiêu quá nhiều, sẽ không tăng thêm gánh nặng cho gia đình nữa." Cô hít một hơi, "Cho nên tài sản không cần tính phần con, giữ lại cho mọi người dùng hoặc là giải quyết phiền toái của công ty cũng được."
Nghe thì có chút hiểu chuyện, cũng rất có cốt khí. Nhưng bất luận là Khương Triều Hãn hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-bat-o-re-toi-len-nhu-dieu-gap-gio/2946414/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.