Hạ Y Ninh đi tới trước bàn, nhìn thấy túi thực phẩm chuyên dụng trong căn tin thì lộ ra ý cười, nhẹ giọng nói câu cảm ơn rồi tự mình mở túi ra.
Khương Nghiêm trong lúc vô ý liếc nhìn Tần Ích San còn đứng ở bên cạnh sô pha, người bình thường luôn thích đánh giá hai người hôm nay thay đổi, cụp mắt né tránh thậm chí có chút co quắp. Vừa rồi ở cửa, Khương Nghiêm nhìn không phải là quá rõ ràng, có điều sau đó một loạt phản ứng của Tần Ích San ngược lại có chút ý tứ không đánh mà khai.
Cô đi qua, giống như tùy ý cầm lấy áo khoác của Hạ Y Ninh, nhẹ nhàng run rẩy hai cái sau đó treo lên giá áo. Tần Ích San yên lặng nhìn Khương Nghiêm tùy ý hoàn thành chuyện cô ấy muốn làm mà không thể làm, khóe môi giật giật hai cái, trong lòng chua chát cũng không dám biểu hiện ra ngoài trước mặt hai người.
Chờ Khương Nghiêm xoay người, Tần Ích San đã khôi phục thần thái thường ngày, chỉ có giọng nói khàn khàn: "Nếu chủ nhiệm Khương đã mua cơm rồi thì tôi không quấy rầy hai người nữa."
Cô ấy nhanh chóng đi lướt qua Khương Nghiêm, lúc sắp tới cửa thì bị Hạ Y Ninh gọi lại: "Ích San, cậu ăn chưa?"
Tần Ích San khoanh tay, quay đầu cười với nàng: "Ăn một ít rồi, rất no."
Nói xong, cô ấy cũng không quay đầu lại liền đi, sợ ở lại thêm nữa chính mình sẽ không che giấu được nữa.
Hạ Y Ninh chậm rãi ăn cơm chiên, thấy Khương Nghiêm còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-bat-o-re-toi-len-nhu-dieu-gap-gio/2946433/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.