Từ Thanh Dương thế nào cũng không nghĩ tới tức phụ cùng hai đứa nhỏ sẽ tới bệnh viện thăm hắn.
Nhìn hai củ cải nhỏ trong lòng ngực, tuy tâm tình vừa mới còn khó chịu, giờ lại tốt lên.
Từ nhị bảo ngẩng đầu nhìn hắn, nghĩ đến lời thúc thúc ở nhà vừa nói, vội vàng lo lắng hỏi: "Ba ba, chân ba bị gãy, có phải không thể đi đường được không?"
Nàng nhớ tới lần trước tiểu Hoàng ca ca ngã từ trên cây xuống gãy chân cũng bị bó thành thế này, ngay cả đường cũng không đi được.
Cho nên tiểu nha đầu này mới lo lắng ba ba nàng không thể đi đường được.
Ánh mắt Từ Thanh Dương nhu hòa, bàn tay to xoa đầu tiểu nha đầu, "Chân ba ba chỉ là bị thương nhẹ, qua mấy ngày là tốt rồi, tất nhiên có thể đi đường."
Từ nhị bảo nghe vậy cao hứng nói: "Quá tốt rồi! May mắn chân ba ba không bị hỏng."
Từ tiểu bảo ở một bên cũng cao hứng, hắn lấy ra một cuốn vở từ ba lô, trên mặt mang theo vài phần ngượng ngùng đưa cho Từ Thanh Dương: "Ba ba, tặng cho ba."
Từ Thanh Dương tò mò nhận lấy, mở vở ra, mỗi một tờ đều vẽ một vòng tròn lớn, cơ hồ vẽ đầy hơn một nửa cuốn vở.
"Đây là...?" Từ Thanh Dương nghi hoặc nhìn Từ tiểu bảo.
Tiểu bảo thẹn thùng cười, bàn tay nhỏ sờ sờ đầu: "Ma ma bảo, chỉ cần mỗi ngày vẽ một vòng tròn, chỉ cần vẽ đủ 30 vòng là ba ba sẽ về."
"Nhưng mà lần này con vẽ tận 40 cái, ba ba mới trở về, con... Con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-chang-quan-nhan-tho-lo-mua-ve-nha/2452569/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.