"Còn tiếp tục sao...?" Hà Nguyệt nhìn Từ Thanh Dương lại đè lên, nhịn không được rên rỉ, "Ưm a... Ta mệt mỏi quá..."
"Một lần nữa thôi, ngoan." Từ Thanh Dương câu lấy đầu lưỡi nàng, ra sức hôn.
"Ha... Ha... Ha... Không thở nổi..." Đến khi Hà Nguyệt thở hổn hển đấm bờ vai của hắn, Từ Thanh Dương mới buông ra nàng, khóe miệng còn kéo ra một sợi chỉ bạc ái muội.
Hắn rời khỏi cánh môi, tiếp tục đi xuống vùi đầu vào bầu ngực nhũ mượt mà gặm cắn, đầu lưỡi đảo quanh đầu v*, vừa dùng đầu lưỡi liếm mút vừa dùng ngón tay khảy khảy, trong miệng cũng từng ngụm nuốt lấy nhũ thịt, hận không thể nuốt vào bụng.
"A ha... Nhẹ một chút... Đau..." Hà Nguyệt lại hưởng thụ cảm giác bị hắn cắn phát đau.
Mới vừa cao trào hai lần, tiểu huyệt lại bắt đầu chảy nước, nhanh chóng làm ướt khăn trải giường.
Từ Thanh Dương nghe thấy tiếng kêu kiều mị của nàng, thừa dịp nàng không chú ý, dương v*t để ở huyệt khẩu, nhanh chóng xông vào.
Đường đi ướt át vẫn còn dâm dịch, côn th*t ra vào vô cùng thuận lợi.
Hắn bắt đầu đại khai đại hợp ra vào tiểu huyệt, tốc độ càng lúc càng nhanh, Hà Nguyệt bị hắn đâm trước sau phập phồng, hai đùi cũng bị hắn gác lên vai.
"A... Ha... Quá lớn... Ăn không vô..." Trong cơ thể khoái cảm tích ngày càng nhiều, hai mắt Hà Nguyệt ửng đỏ, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ rách nát.
Chỗ giao hợp một mảnh lầy lội, bên ngoài huyệt khẩu là từng vòng bọt trắng.
Hà Nguyệt theo bản năng thắt chặt bụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-chang-quan-nhan-tho-lo-mua-ve-nha/2452594/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.