Chuyện Từ Thanh Dương giúp Hà Nguyệt cắt tóc trên cơ bản phần lớn mọi người đều biết.
Nhưng là Hà Nguyệt cũng không biết, bởi vì chuyện này mà khiến cho Dương Xảo Mộng ở nhà khóc sướt mướt.
Dương Xảo Mộng nhìn chồng, ủy khuất nói: "Chàng còn nói thương ta, chàng nhìn Từ doanh trưởng xem, còn giúp tức phụ cắt tóc."
"Vậy còn chàng? Chàng không thương ta thì thôi, mẹ chàng còn muốn đưa hai đứa nhỏ lại đây, không nghĩ chúng ta ở nơi này hàng ngày cũng cực khổ, ở quê còn có thể ăn no một chút."
"Ta thấy mẹ chàng chính là chê ta không sinh được con trai kéo dài hương khói."
Vương doanh trưởng luống cuống tay chân an ủi nàng: "Sao lại nói ta không thương nàng chứ? Mẹ đưa hai đứa nhỏ lại đây cũng là vì tốt cho chúng ta, đem hài tử đưa tới, nàng cũng không cần vất vả như vậy."
Nói thât, Vương doanh trưởng cũng có chút trọng nam khinh nữ, cho nên nói kẻ muốn cho người muốn nhận.
Nếu Hà Nguyệt biết bởi vì nàng mà khiến cho Dương Xảo Mộng cùng Vương doanh trưởng tranh chấp, nàng nhất định sẽ lạnh lùng cười: "Đáng đời"
Liên tiếp mấy ngày mặt trời lên cao, Hà Nguyệt liền mang toàn bộ chăn nệm trong nhà đi giặt.
Chăn mỏng, chỉ cần phơi một ngày là có thể dùng.
Giặt xong khăn trải giường sau nàng lại quét tước sân bãi, rau dưa tươi tốt cũng hái vào.
Thời gian trôi thật nhanh, thu thập trong ngoài một phen, đã tới giữa trưa.
Không đợi nàng ngủ trưa, liền thấy Từ Thanh Dương khiêng một đống bắp trở về, nàng vội vàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-chang-quan-nhan-tho-lo-mua-ve-nha/2452698/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.