Hôm sau Trần tẩu tử qua tặng một chén sữa dê, nói là bánh chưng lần trước ăn rất ngon, Trần doanh trưởng khen không dứt miệng.
Nhà Hà Nguyệt và Trần tẩu tử không gần, thật đúng là không biết nhà tẩu ấy còn nuôi dê.
"Muội xem hai đứa nhỏ nhà ta, sữa dê uống tốt như vậy, thế mà chúng không thích, nói có mùi lạ."
Hà Nguyệt uống một ngụm, xác thực có mùi lạ, có thể do không đun nóng nên mang theo mùi tanh nhàn nhạt.
"Sữa dê tốt nhất vẫn là đun nóng một chút thì có lẽ sẽ ngon hơn." Nàng uyển chuyển đáp lại.
"Thật hả, vậy ta trở về sẽ thử, nếu bọn chúng vẫn không uống, ta cũng không còn cách nào."
Trong viện mướp hương cùng bí đỏ tươi tốt, Hà Nguyệt muốn ăn bánh bí đỏ, tối đó liền đem bột mì ra làm vài chiếc.
Buổi tối lúc ăn cơm, Từ Thanh Dương ăn vài chiếc đều không ngừng được miệng.
Hà Nguyệt nghĩ tới Trần tẩu tử hôm nay đem tặng sữa dê, nhịn không được nói: "Chàng nói, chúng ta cũng nuôi vài con dê có được không?"
"Nàng thèm thịt dê?" Không trách Từ doanh trưởng được, ở trong mắt hắn, nuôi dê chính là để lấy thịt.
"Không phải!" Nàng bĩu môi, "Ta thấy nơi này ngày thường muốn uống sữa bò cũng không có chỗ nào bán, không bằng trực tiếp mua dê về, nếu muốn uống tùy thời đều có thể uống."
Từ Thanh Dương nghiêm túc suy nghĩ: "Ta không có ý kiến, nàng thích liền mua đi."
Vì thế Hà Nguyệt liền tới tìm Trần tẩu tử, kích động nói: "Tẩu tử lần sau mua dê nhớ kêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-chang-quan-nhan-tho-lo-mua-ve-nha/2452700/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.