Về phía Hạ Thục Nghi, nhìn con gái đang ngủ say sưa, cô thở dài một hơi, đứa bé này không biết tiếng lòng của mình lại gây chấn động lớn đến nhường nào cho người khác, còn nó thì lại ngủ ngon lành.
Như vậy cũng tốt, vô tư vô lo, sẽ không phải chịu vất vả.
Hạ Thục Nghi chỉ mong con bé bình an lớn lên.
Nguyễn Đình Chu trở về, Hạ Thục Nghi kể lại chuyện nhà dì Lưu, Nguyễn Đình Chu tán thành việc làm của Hạ Thục Nghi. Hai người nói chuyện giấu Nguyễn Sơ Đường, cô bé còn nhỏ lại ngủ nhiều, cũng không thể tự mình chạy nhảy, hoàn toàn không biết ba mẹ đang nói chuyện sau lưng mình, còn tưởng họ bận việc đồng áng rồi.
Dì Lưu trở về, đưa mắt ra hiệu cho Hạ Thục Nghi, tỏ ý mình đã lo liệu xong xuôi.
Thằng hai có tin hay không thì bà không biết nữa, bà mà đi đến đơn vị của nó một chuyến, đi đi về về cũng mất mấy ngày, giờ có đuổi tàu hỏa cũng không kịp.
Chỉ đành gửi thêm mấy bức điện báo qua đó.
Bà gửi liền một lúc ba bức, cốt là để thằng hai chú ý hơn.
Nếu thế mà vẫn không thể khiến cho con trai chú ý thì dì Lưu cũng đành chịu.
Trước khi về quê, bà có nghe thằng hai nói một câu, bảo là mấy ngày nữa có nhiệm vụ, e là phải mấy tháng mới về được. Tính theo ngày thì chính là ngày mai lên đường làm nhiệm vụ, mong là điện báo đến kịp lúc.
Nếu không, một khi đã lên đường làm nhiệm vụ rồi thì hoàn toàn không liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-doc-tam-toi-tro-thanh-con-cung-cua-ca-nha/2777789/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.