Thức khuya dậy sớm lo cho vụ mùa kép, rồi lại bán gạo, ròng rã một tháng trời, cuối cùng cũng coi như xong xuôi, có thể thở phào một hơi.
Dù tháng sáu, tháng bảy có cực khổ, mệt mỏi đến thế nào, Nguyễn Đình Chu mỗi đêm chỉ ngủ được bốn năm tiếng, nhưng vẫn không hề lơ là việc đọc sách làm bài, thậm chí còn tranh thủ thời gian phụ đạo cho Hạ Thục Nghi.
Nửa đêm tỉnh giấc, lúc uống sữa, vẫn còn nghe thấy tiếng Nguyễn Đình Chu lẩm nhẩm trong miệng.
Hạ Thục Nghi thì cắm đầu cắm cổ học thuộc lòng, cố gắng ghi nhớ bằng được những câu thơ, những ý chính quan trọng mà mình đã bỏ lỡ.
Nguyễn Sơ Đường nghe thấy, trong lòng không nhịn được nói thầm: 【"Tương Tiến Tửu" sẽ thi đó, mẹ ơi mẹ phải nhớ kỹ nha, đừng để lúc đó không chép lại được, mất điểm oan uổng.】
Hạ Thục Nghi sợ đến mức phải học thuộc lòng như điên, rồi nhờ Nguyễn Đình Chu kiểm tra lại, đến khi chắc chắn mình có thể đối đáp trôi chảy, chép lại toàn văn không sai một chữ mới thôi.
Người trong đại đội để ý thấy, đám thanh niên trí thức ở điểm tập kết ngày càng lười biếng, chẳng ai muốn làm việc. Hễ không phải xuống đồng kiếm công điểm là họ sẽ không đi, ngày nào cũng ôm khư khư quyển sách học thuộc lòng, hoặc là hí hoáy viết vẽ trên mặt đất.
Không ít người cười nhạo: "Có thi đại học đâu mà cố gắng thế làm gì, đọc sách cũng có mài ra mà ăn được đâu. Các người không đi làm, cuối năm chia lương thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-doc-tam-toi-tro-thanh-con-cung-cua-ca-nha/2777802/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.