Đằng nào cũng đến rồi, Nguyễn Đình Chu cũng không vội về ngay.
Anh dắt theo Hạ Thục Nghi, tay bế Nguyễn Sơ Đường, cả nhà cùng nhau đi dạo một vòng ở cửa hàng Cung Tiêu của huyện.
Lượng tem phiếu lương thực bọn họ có trong tay chẳng còn nhiều, tem thịt thì gần như không có, chỉ còn lại một ít tem vải định bụng mua cho Nguyễn Sơ Đường vài thước vải may đồ mới, ai dè cô bé lại chê: 【Màu vừa già vừa quê, vải lại thô ráp nữa, con không thích đâu.】
Chỉ một câu không thích của con gái cũng đủ khiến Nguyễn Đình Chu chẳng nỡ mua.
Vải tốt thì lại không kham nổi.
Vả lại, thời buổi này cũng chẳng có loại vải nào thực sự tốt.
Vải cotton nguyên chất đã được coi là thoải mái dễ chịu rồi, nhưng con bé lại không ưng màu sắc.
Nguyễn Sơ Đường đã tính toán cả rồi: 【Đợi con có không gian chứa vật tư, mà phải là kiểu như siêu thị Sam's ấy, bên trong thì thứ gì mà chẳng có. Đến cả mấy cái chăn lông đang hot trên mạng, con cũng có thể đắp một chiếc rồi vứt một chiếc.】
【Còn về quần áo, giày dép các kiểu, thì chẳng bao giờ lo thiếu đồ mặc.】
【Vấn đề chính bây giờ là làm sao kiếm được một trăm điểm ước nguyện đây. Mới có 20 điểm, vẫn còn thiếu 80 điểm nữa!】
【Đau đầu quá đi mất.】
Nhìn cô con gái bé bỏng đang thở dài trong vòng tay mình, Nguyễn Đình Chu vừa sốt ruột lại vừa áy náy. Phận làm cha như anh đến việc nhỏ này cũng chẳng giúp được gì cho con, đúng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-doc-tam-toi-tro-thanh-con-cung-cua-ca-nha/2777805/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.