Trước khi đi ngủ, Nguyễn Đình Chu pha cho con gái cưng một bình sữa đầy ụ.
Nguyễn Sơ Đường ôm bình sữa, tu ừng ực từng ngụm lớn.
Đôi mắt to tròn đen láy của cô bé dõi theo hai người đang bận rộn loay hoay trong nhà, hai người họ cất thùng sữa bột đi để không bị vướng víu khi đi lại gần giường.
Căn phòng của họ vốn không lớn, giờ lại có thêm mười thùng sữa bột nên đúng là chẳng có chỗ nào để sữa bột.
Cuối cùng, họ đành phải xếp chúng chồng lên nhau.
Mỗi thùng có sáu hộp, nếu dùng dè sẻn thì có thể cho cô bé uống đến lúc hai tuổi.
Giờ thì không cần phải lo lắng về chuyện sữa bột trong một thời gian dài, Hạ Thục Nghi như trút được tảng đá trong lòng. Sau khi dỗ con gái ngủ say, cô ngắm nhìn cô con gái nhỏ đang dang tay dang chân ngủ khì khì mà thấy mãi không chán.
Mãi cho đến khi Nguyễn Đình Chu lên tiếng: “Làm mấy bài tập này đi.”
Hạ Thục Nghi thở dài, cam chịu ngồi vào bàn làm bài. Chẳng vì điều gì khác, cô cũng muốn thi đỗ đại học để có thể kề vai sát cánh cùng anh.
Trong lúc Hạ Thục Nghi làm bài, Nguyễn Đình Chu vừa đọc sách, vừa quạt cho cục cưng. Anh đã đốt nhang muỗi nên trong phòng không có lấy một con muỗi nào, cô bé cũng không cần lo bị muỗi đốt.
Nhìn con gái cưng say ngủ, ánh mắt Nguyễn Đình Chu dịu dàng, chan chứa tình phụ tử đến mức tưởng như có thể đọng lại thành nước.
Ban đêm đang ngủ ngon giấc, Nguyễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-doc-tam-toi-tro-thanh-con-cung-cua-ca-nha/2777807/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.