Tô Thiên Bảo tò mò: “Còn có việc tốt như vậy sao?”
“Tất nhiên rồi, ví dụ như nhân viên kế toán của văn phòng không tệ, em dâu tôi học kế toán, tôi đến xếp hàng giúp nó.”
Một người phụ nữ trung niên khác ở bên cạnh cười ha hả nói: “Tôi muốn đến xem nhà ăn còn tuyển người không.”
“Nghe nói trại gà số ba đã xây xong, lần này không biết có tuyển công nhân không nhỉ!”
Mọi người nghe xong đều phấn chấn hẳn lên, vội vàng trao đổi thông tin.
Tô Hàm ra hiệu với Tô Thiên Bảo, bảo cậu tiếp tục xếp hàng, cô đi xem bảng thông báo.
“Chị đi đi, em ở đây đợi chị.”
Đi được mấy bước, Tô Hàm nghe thấy phía sau có bà cô nhiệt tình nói: “Ôi chao chàng trai này đẹp trai thật, nhìn cái mặt tròn tròn mũm mĩm này, ở nhà ăn uống tốt lắm nhỉ?”
“Cô ơi đừng véo mặt cháu...”
Bảng thông báo ở ngay cửa ra vào, tổng cộng dán mười mấy trang, còn có một bản đồ cộng đồng người sống sót.
Cộng đồng này nằm ở trấn Phong Hà, cũng gọi là khu an toàn người sống sót trấn Phong Hà, bên trong cộng đồng chia thành mười mấy khu, bao gồm khu sản xuất, khu dân cư và khu doanh trại, Tô Hàm nhìn xem, khu Tây Thành là nơi xa nhất về phía tây của toàn bộ khu an toàn, cũng là nơi xa doanh trại nhất.
Trên bản đồ đánh dấu rất nhiều tên khu sản xuất, vừa rồi bà cô nào đó nói trại gà số một số hai số ba đều ở bên trong, ngoài ra cô còn thấy trại lợn số
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-gat-tan-thuoc-dap-vao-dau-nu-phu-mat-the-thuc-tinh-roi/2760258/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.