Editor: Lilinyann (Mèo Cụt Cánh ) Trên thế gian này còn ai có thể được cái vị thái giám nổi tiếng tàn bạo này âu yếm gọi hai tiếng “Tiểu Cảnh”? Mấy năm nay Kha Tiêu ẩn cư ở trong núi sâu, nhưng gã cũng không hoàn toàn cắt đứt với cuộc sống bên ngoài. Gã cũng có mạng lưới tình báo của riêng mình, mỗi năm đều bỏ ra chút thời gian liên lạc, chú ý biến động ở trong cung, cho nên gã biết Xưởng công tân nhiệm là người ở đâu, cũng nhớ rõ hắn và đồ đệ nhỏ mình nuôi dưỡng chín năm trời có một đoạn tình nghĩa vào thời niên thiếu. Nhưng rốt cuộc thì đó cũng chỉ là một khúc nhạc đệm. Sau khảo hạch nhiều năm trước, đồ đệ nhỏ nhà mình không còn qua lại với người này nữa, sau lại mang địa vị chênh lệch một trời một vực, chắc chắn là không có khả năng nào tiếp xúc, cho nên Kha Tiêu chưa bao giờ để chuyện này trong lòng. Chuyến này gã đến phủ Đốc công tra xét, cũng chỉ vì nhận được thông tin Đông Xưởng phụ trách điều tra vụ việc của Thuận vương, nên muốn đến thử vận may một chút. Căn bản là không nghĩ đến, một phát trúng luôn. Gã đã tính toán hết. Sau khi chủ nhân thất thế, đồ đệ nhỏ chắc chắn sẽ không thể có một cuộc sống tốt đẹp được. Thậm chí gã còn liên hệ đường dây cũ để chuẩn bị tinh thần viện trợ, nhưng chuyện này…? Gã mang theo một chút hy vọng cuối cùng, tay run lên, cố tình dịch chuyển mái ngói sao cho phát ra tiếng vang nhỏ. Nếu là người học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-thai-giam-cha-dap/2921165/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.