Dây cột tóc hoa nhỏ dùng một loại lá khô làm thành, hoa nhỏ gài bên trên giống như hoa anh đào nhỏ, hợp với mái tóc đen như mực, màu sắc cực kỳ tươi sáng.
Cô hỏi có đẹp hay không, rắn lớn không chút do dự nói: “Niệm Niệm đẹp nhất.”
“Ai bảo chàng nói ta chứ, ta hỏi chàng dây cột tóc hoa, dây cột tóc hoa có đẹp không.” Mặc dù nói như vậy, nhưng Sơ Niệm vẫn không nhịn cười ý cười đầy mặt.
Rắn lớn vén những sợi tóc xõa trên má cô ra sau tai, nhìn cô nói: “Niệm Niệm như thế nào đều đẹp.”
Sơ Niệm đấm yêu hắn một cái, khóe miệng mỉm cười: “Chàng là miệng lưỡi trơn tru nhất.”
Mặc dù thời gian đã là buổi chiều rồi, nhưng lần đầu tiên tiếp xúc với chợ phiên, bộ lạc núi Xà Thần náo nhiệt như đi phiên chợ lớn vậy, thậm chí có người còn vô sự tự thông học được gào to rao hàng, cách xa như vậy đều có thể nghe được âm thanh rao hàng.
Sơ Niệm ôm lấy eo của người đàn ông, tầm nhìn hướng ra ngoài cửa sổ, đang nhìn đám người hối hả rộn ràng bên ngoài.
“Bên ngoài thật náo nhiệt, thật tốt.” Khóe miệng Sơ Niệm nở nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi nói.
Rắn lớn hỏi: “Có muốn ra chơi thêm một lúc nữa không? Chúng ta có muối có thể làm vật trao đổi.”
Mặc dù gà con rất đáng yêu, nhưng gà con sẽ không ngừng kêu, hơn nữa phân gà cũng sẽ dính lên lồng trúc, rất khó ngửi.
Dưới sự so sánh, một chút muối là có thể đạt được mọi cuộc giao dịch.
Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-xa-xa-chan-nuoi/1053904/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.