Văn Cửu Tắc đi dạo trên con phố này, quan sát bố trí nhà cửa, tìm những ngôi nhà có sân và có khả năng có giếng nước, vào những nơi chưa bị hủy hoại để xem.
Anh đập cửa vào một ngôi nhà đã khóa, đi vào bên trong một vòng rồi ra ngoài. Thỉnh thoảng anh mang theo thi thể Zombie, thỉnh thoảng lại cầm những đồ khác.
“Em nhìn này, cái váy này đẹp đúng không? Một lát nữa tôi sẽ giặt sạch cho em và em mặc vào.”
Anh cầm một chiếc váy hoa in toàn hoa hướng dương, mở cửa sổ xe cho cô xem.
Tiết Linh chưa bao giờ có bất kỳ kỳ vọng nào về gu thẩm mỹ của Văn Cửu Tắc, chiếc váy xấu nhất trong tủ đồ của cô chính là do anh mua, Tiết Linh hoàn toàn không thể mặc ra ngoài.
“Tôi tìm thấy vài hộp sản phẩm chăm sóc da chưa mở, tôi nhớ em từng dùng loại này, một lát nữa tôi sẽ cho em dùng.”
Anh lại ném vài hộp sản phẩm làm đẹp vào trong xe.
Tiết Linh khó hiểu: Tôi là một Zombie, anh còn chăm sóc da cho tôi… Tôi có nên khen anh chu đáo không?
“Yên tâm, tôi xem rồi, chưa hết hạn.” Anh, một người bạn trai chu đáo, vừa cảm thán vừa thắc mắc: “Sao mà mỹ phẩm này lại có hạn sử dụng lâu như vậy, ba năm rồi mà vẫn chưa hết hạn.”
Quần áo, váy vóc, sản phẩm chăm sóc da, khăn tắm, xà phòng, dầu gội, những thứ này thấy vẫn còn dùng được thì anh ném lên xe đã đành, anh còn ném thêm một cái vòng Elizabeth lên xe nghĩa là gì?
Cái này thường được quàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/2708450/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.