Sau khi đến lớp, Ti Du thấy Ti Nguy Lâu đã ngồi ở chỗ ngồi, Bùi Khuynh Thừa cũng đến rồi.
Sau khi nhìn thấy Ti Du đi cùng với Lộc Minh, Bùi Khuynh Thừa cụp mắt xuống lạc lõng, không đến gặp Ti Du nữa.
Ti Du ho nhẹ một tiếng, đi đến bên cạnh cậu ấy, lấy một chiếc kẹo từ trong túi ra, để lên bàn cậu ấy.
Bùi Khuynh Thừa ngẩn ra, giương mắt nhìn Ti Du.
“Chào buổi sáng.
” Ti Du cười nói với cậu ấy.
Bùi Khuynh Thừa bỗng đỏ mặt, ấp úng nói: “Chào buổi sáng.
”Ti Du vỗ vai cậu ấy, quay lại chỗ ngồi.
Ti Nguy Lâu đứng dậy, nhường cho cậu vào.
Anh nhìn Ti Du, hừ cười một tiếng: “Người khác còn có kẹo ăn.
”Ti Du cúi đầu, nhịn cười, lấy sách từ trong cặp ra, bày lên bàn.
Ti Nguy Lâu nghiêng đầu nhìn cậu, tay trái tùy ý đặt lên đùi, tay phải cầm một cây bút quay.
Cảm giác được tầm mắt của anh, Ti Du cũng nhìn anh, tập trung tinh thần làm việc của mình.
Ti Nguy Lâu nhìn chằm chằm cậu một hồi lâu, đợi đến khi Ti Du dọn dẹp bàn sạch sẽ, lúc đang chuẩn bị để cặp sách lên bàn, anh bỗng duỗi tay, nắm tay Ti Du.
Ti Du kinh ngạc, lập tức nhìn anh.
Ti Nguy Lâu vẫn là dáng vẻ nhàn nhã đó, ngay cả tầm mắt cũng dán vào bảng đen trước mặt, không nhìn Ti Du.
Nhưng, anh không chỉ nắm tay Ti Du, ngón tay cái còn cọ cọ trên tay Ti Du.
Ti Du bỗng cảm thấy mặt mình hơi nóng, cậu đưa tay gạt tay anh ra.
Bàn tay của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-cau-chu-gia-mat-khong-che-nuoc-mat-tro-thanh-van-nguoi-me/1263436/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.