Kinh thành cách xa hàng trăm dặm.
Đã canh ba, tiếng nhỏ giọt của ống nhỏ nước trong cung từng chút từng chút rơi xuống rơi vào lòng những người mất ngủ.
Trong noãn các trực đêm của Hình bộ, tân nhậm viên ngoại lang Lý Khởi Uyên xem hết luật pháp tấu hạch, từ những hồ sơ cũ kỹ rút ra một quyển mỏng có mấy nếp gấp.
Bụi bặm lan tỏa trong ánh đèn vàng vọt, chữ viết đã lâu năm cũng trở nên mơ hồ.
Hắn nhìn những chữ trên hồ sơ đã xem ngàn vạn lần, thở dài một tiếng nhìn về phía bóng đêm sâu thẳm.
Ngón tay cầm bút bịt kín miệng ống đồng, giọt nước mùa xuân vẫn còn hơi lạnh rỉ qua kẽ ngón tay, như dòng nước chảy xiết không thể đuổi theo.
Ngón tay hơi ướt co lại, đỡ lấy cái trán nặng trĩu, ý thức dần dần chìm xuống theo tiếng nhỏ giọt của ống nhỏ nước.
Trong quầng sáng của đèn, bụi bặm tan hết, hắn giật mình tỉnh giấc, như vừa mơ thấy bạn cũ.
Bạn cũ của hắn, năm xưa là tán kỵ Thẩm Thành Hề của Tích xạ doanh quân Bắc Cương, quỷ hồn nhập mộng.
Thiếu niên mặc giáp sắt hình quỳ ngưu tinh thần sáng suốt, cốt cách thanh tú, mày mắt như xưa, chỉ là trên giáp trụ khắc đầy dấu vết sương gió năm tháng, ngàn vết thương trăm lỗ, dưới ánh lửa nhìn hắn.
Lý Khởi Uyên nhìn hồn phách đang lảng vảng trước đèn, chậm rãi nói:
“Bạn cũ vào giấc mộng ta, rõ ta nhớ mặt…”
“Thành Hề, là huynh sao?”
Quỷ hồn im lặng nhìn nhau, gật đầu.
Ngón tay Lý Khởi Uyên run rẩy lật xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chet-ke-thu-dot-huong-muoi-nam-cho-ta/2963720/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.