10
Đám người bước ra từ từ đường, chị gái tôi và con gái tôi đang chờ bên ngoài.
Vài bậc trưởng bối cười đùa với con gái tôi.
"Linh Linh, mẹ cháu vì cháu mà vất vả lắm đấy, chuẩn bị cho cháu đi du học vào cuối năm nay rồi đấy!"
Ánh mắt con gái sáng lên, cười đi đến đỡ vài vị.
"Đều nhờ các bác chú giúp đỡ ạ."
"Chú Ba, chú Sáu, cháu tiễn các chú lên xe nhé, cháu đã nhờ tài xế chở các chú về."
"Không cần đâu, Linh Linh, chúng ta có tài xế rồi."
"Các chú đừng từ chối mà, trong xe có chút 'đặc sản' mẹ cháu chuẩn bị cho các bác chú, chút tấm lòng, mong các bác chú nhận cho ạ."
Mấy người ngẫm nghĩ, rồi đồng ý: "Nhờ cháu cảm ơn mẹ cháu nhé."
Nhìn mấy vị trưởng bối vui vẻ lên xe rời đi, chị gái tôi mỉm cười nói.
"Em đã nuôi dạy Linh Linh rất tốt, con bé xứng đáng với những tâm huyết em bỏ ra."
Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y chị, vẻ mặt trước giờ chưa từng nghiêm túc như vậy.
"Chị à, em chỉ có một đứa con gái, nếu em xảy ra chuyện nhờ chị chăm sóc nó giúp em."
Chị tôi kinh ngạc: "Em đang nói gì thế, mọi chuyện đã giải quyết rồi mà, Linh Linh đã vào gia phả, thừa kế cổ phần của em."
"Thừa kế cổ phần của em, đi du học, đường đường chính chính vào công ty, rồi lại giống như em, tìm một rể, cố gắng trăn trở cho thế hệ tiếp theo sao?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chong-ngoai-tinh-pham-pham-thanh-mai/527814/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.