Tiểu Đào còn nói:
Mẹ chồng ta nghe được lời bàn tán ngoài kia, tức đến mức ngất đi.
Lục Chính Đình thì nổi trận lôi đình, cầm gậy đánh cho Lục An Kiệt sắp c.h.ế.t mới thôi, thân thể đầy thương tích, suýt nữa mất mạng.
Ta cười lạnh – chỉ là diễn trò thôi.
Họ tưởng ta sẽ tin à?
Nhưng… người ngoài không biết thì sẽ tin.
Thế là đủ rồi.
Ta còn cố ý để lộ tin tức này cho Tần Kiều Kiều, chắc chắn nàng ta sẽ lo cho con trai, rồi lập tức chạy tới Hầu phủ tìm Lục Chính Đình.
Tần Kiều Kiều à…
Ta thực sự rất muốn gặp ngươi đấy.
Chuyện ta bị con nuôi làm tức đến ngất xỉu, bên nhà mẹ đẻ ta vừa nghe được liền vô cùng phẫn nộ.
Tổ mẫu ta – Trưởng Công chúa – đích thân dẫn theo không ít người đến Hầu phủ thăm ta.
Mẹ chồng ta biết tin, hoảng hốt vội vàng chạy đến viện ta nghênh đón.
“Tham kiến Trưởng Công chúa điện hạ, Trưởng Công chúa cát tường.”
Tổ mẫu lạnh lùng liếc bà ta, giọng sắc như dao:
“Cháu gái ta bị một thằng con hoang bắt nạt đến mức ngất xỉu, mà ngươi bảo ta ‘cát tường’? Ta phải cát tường thế nào đây?”
Mẹ chồng luống cuống giải thích:
“Trưởng Công chúa bớt giận… An Kiệt chỉ là một đứa trẻ, nó còn nhỏ, lỡ lời bốc đồng, chẳng hiểu chuyện…”
“Lỡ lời? Không hiểu chuyện?”
Tổ mẫu hừ lạnh một tiếng:
“Cũng là do Uyển nhi nuôi dạy, sao An Hành lại hiểu chuyện, biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chu-mau-hau-phu-tinh-mong/2702592/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.