Thang máy không ngừng đi lên. Thẩm Tri Hạ tựa vào bức tường phản chiếu ánh sáng mờ nhạt, nhìn vào miếng băng gạc trên trán mình.
"Thật là... đúng là đồ ngốc." Cậu bật cười tự giễu, càng cảm thấy bản thân giống một kẻ ngốc.
Cậu chỉnh lại vạt áo, giống như một cậu trai trẻ mới biết yêu, tay vẫn nắm chặt một đóa hồng đỏ rực.
Cậu không muốn tạo áp lực quá lớn cho Tưởng Minh Trác, vì thế chỉ chọn một bông hoa nở rộ đẹp nhất – vừa không quá trang trọng, lại vẫn thể hiện được tấm lòng mình.
Thẩm Tri Hạ tươi cười bước ra khỏi thang máy, nhân viên xung quanh thi thoảng liếc nhìn với ánh mắt ngờ vực. Dù sao thì trong công ty, phần lớn mọi người đều biết cậu và Tưởng Minh Trác đã chia tay.
Chẳng lẽ là quay lại với nhau? Cô tiếp tân phía trước có chút nghi ngờ, bối rối không biết có nên để Thẩm Tri Hạ vào hay không.
Dù sao... Lục Khải vẫn đang ở bên trong.
"Có chuyện gì vậy? Tưởng tổng không có ở trong à?" Khuôn mặt tươi tắn của Thẩm Tri Hạ thoáng lộ vẻ thất vọng, khiến trái tim thiếu nữ của cô tiếp tân như run lên một nhịp.
"Không, không có gì... mời anh lên." Cô nhớ đến lời dặn của Tưởng Minh Trác, cũng không ngăn cản cậu nữa.
Thẩm Tri Hạ cong môi cười nhẹ, gõ cửa văn phòng Tưởng Minh Trác.
Khi thấy người mở cửa, nụ cười trên môi cậu bỗng khựng lại.
"Lục Khải?" Thẩm Tri Hạ khẽ cau mày, giọng lập tức trở nên lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-crush-cua-ban-trai-tro-ve-toi-muon-chia-tay/2784361/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.