Tiết trời chuyển giao từ xuân sang hạ, mưa to liên miên đã vài ngày, cuối cùng bầu trời cũng trở nên quang đãng hơn.
Cảnh sắc ngọn núi mờ mờ ảo ảo, cỏ thơm một màu xanh mướt, ánh dương vàng đượm đã phá tan tầng tầng lớp lớp những đám mây ngổn ngang, chiếu rọi cả góc trời của thôn nhà họ Khương khiến Khương Tuế Ngọc đang nhặt rau buổi sáng không khỏi híp mắt một cái.
Những người nông dân trong thôn thức dậy vào sáng sớm, mặc những bộ quần áo thô cũ rồi bắt đầu công việc đồng áng, mấy con chim cuốc đang rong ruổi qua lại giữa cánh đồng lúa.
Thi thoảng tiếng "Ùm bò ò Ùm bò ò" lại vang lên, cứ như đang vang vọng lại cùng với tiếng sáo nhỏ của cậu bé chăn trâu.
Lúc đầu, nàng không phải là người của thế giới này.
Đó là một ngày bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng hết lần này đến lần khác, những chuyện ngoài ý muốn cứ phát sinh.
Buổi tối khi tăng ca về nhà, nàng không cẩn thận đạp phải vỏ dưa hấu nên té nhào đến nỗi hôn mê bất tỉnh.
Lúc tỉnh lại, nàng phát hiện mình đã xuyên vào cơ thể của một nông dân nữ thời cổ đại.
Người nông dân nữ này đã không còn nơi nương tựa khi còn bé.
Hai tháng trước, mẫu thân nàng ấy bị bệnh nặng không qua khỏi.
Người trong thôn luôn gọi nàng ấy là sao chổi ở sau lưng, nói nàng khắc chết cha mẹ của mình nên không ai muốn lui tới gì với nàng ấy, bọn họ sợ bản thân mình dính phải xui xẻo.
Khương Tuế Ngoc cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-cuong-doat-nam-phu-khi-van-ta-sieu-tot/1515631/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.