Lớp trên cùng là ba chiếc thiệp đỏ thẫm với hoa văn mạ vàng.
"A Tầm gặp được con là phúc lớn của nó, dù có thắp hương cầu khấn cũng khó mà xin được. Đây là những hôn thư mà ông nội của nó đã viết từ trước: thiệp cầu hôn, thiệp đính hôn, và thiệp kết hôn. Tối qua, bà đã viết thêm tên con vào đó. Thật không ngờ A Tầm lại bỏ qua hết những nghi thức này mà dẫn con đi đăng ký kết hôn.
Bà nội thật lòng yêu thương con, cũng thật sự áy náy vì đã không làm đúng theo nghi lễ truyền thống. Nhưng dù gì đi nữa, những gì lẽ ra thuộc về con, bà vẫn muốn trao đầy đủ. Trong này là những gì bà và ông nội A Tầm đã tích góp cho con bé, cùng một số tài sản và nhà cửa. Con biết đấy, có thể với con chúng chẳng là gì, nhưng đây là tấm lòng của A Tầm. Hãy nhận lấy, vì đó là thành ý của nó," Bà nội Diệp nói, giọng đầy chân thành.
Bà không giới thiệu chi tiết bên trong hộp, chỉ mở thiệp cầu hôn ra cho Ngu Lê xem. Sau đó, bà để lại chiếc hộp trên đầu giường của nàng.
Nền giấy đỏ, chữ vàng óng ánh, kiểu chữ thanh thoát mà mạnh mẽ. Tên của Ngu Lê được viết mới vào, cùng với danh mục sính lễ phía sau cũng được thêm sau này. Nét chữ mềm mại, rõ ràng là do chính tay bà nội Diệp viết.
Ngu Lê không nhìn kỹ danh mục sính lễ, chỉ nghe từng lời bà nội Diệp nói, lòng dâng lên một cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-danh-dau-nham-chi-cua-ban-gai-cu/2885989/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.