"Đợi một thời gian rồi hẵng nói, chờ chị khỏe hơn sẽ bàn sau." Ngu Lê nhẹ giọng nói với Diệp Tri Tầm.
Thực ra, Ngu Lê vẫn có tình cảm với mẹ, nhưng lúc này nàng lại có chút sợ hãi. Sợ rằng khi mẹ biết chuyện, sẽ nói ra những lời khó xử, thậm chí còn dẫn cả ba đến. Điều đó có thể khiến nàng cảm thấy lúng túng trước mặt bà nội của Diệp Tri Tầm và những người khác.
Trước đây, Ngu Lê có thể nhẫn nhịn, có thể bỏ qua, nhưng giờ chỉ cần nghĩ đến thôi đã cảm thấy đau đầu, như bị một cảm giác vô lực đè nặng lên người. Lúc này, tình trạng sức khỏe của nàng vẫn chưa ổn định, cả tinh thần và thể chất đều không chịu nổi. Nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định cứ tạm thời dưỡng sức đã.
"Được, em nghe lời tỷ tỷ." Diệp Tri Tầm nhìn sắc mặt ảm đạm của Ngu Lê, cúi mắt xuống, không để cô nhận ra sự lo lắng trong ánh nhìn của mình. Cô nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy Ngu Lê.
Diệp Tri Tầm biết rằng mối quan hệ giữa Ngu Lê và người nhà không hề tốt đẹp, nhưng dù sao, mẹ vẫn là mẹ. Mỗi khi mẹ gọi điện thoại, Ngu Lê luôn nhấc máy, thậm chí còn chịu quay về nhà họ Ngu để thăm bà. Lần trước, khi Ngu Lê dẫn Diệp Tri Tầm về nhà, mẹ của nàng tỏ ra rất nhiệt tình. Nghĩ đến chuyện lớn như mang thai, Diệp Tri Tầm cảm thấy chắc hẳn nên nói cho mẹ biết.
Tuy nhiên, nếu Ngu Lê đã không muốn nói ngay lúc này, chắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-danh-dau-nham-chi-cua-ban-gai-cu/2885990/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.