Tiễn khách xong, khi quay lại, Ngu Lê thấy Diệp Tri Tầm đứng lặng lẽ trên ban công, đôi mắt xa xăm như đang chìm đắm trong suy tư.
Kể từ khi Nhuế Văn Quân xuất hiện, Diệp Tri Tầm dường như ít nói hơn, cả buổi không còn sự hoạt bát thường ngày.
Ngu Lê hiểu rằng nỗi lòng của Diệp Tri Tầm không thể lập tức cởi bỏ, nhưng nhìn cô như vậy, Ngu Lê không khỏi lo lắng.
Thay vì bước thẳng đến ban công, Ngu Lê ngồi trên sofa, cầm điện thoại gửi cho Diệp Tri Tầm một tin nhắn.
[A Tầm, đang nghĩ gì thế? Miêu miêu âm thầm quan sát.jpg]
Mỗi lần nhận được mấy tấm hình dễ thương mà Ngu Lê gửi, Diệp Tri Tầm thường không kiềm được mà bật cười.
Chưa đầy một phút sau, âm báo tin nhắn vang lên, báo hiệu tin nhắn từ "chuyên mục" của Ngu Lê.
Diệp Tri Tầm mở điện thoại, nhìn hình ảnh chú mèo nhỏ thò đầu ra, đôi mắt to tròn trông vô tội khiến người ta mềm lòng.
Nỗi buồn trong lòng cô như được kéo lên khỏi đáy vực, trở về với sự ấm áp hiện tại.
Ngay khi vừa mỉm cười, một tin nhắn khác lại đến: [Miêu miêu chống cằm má.jpg]
Hiểu rằng Ngu Lê đang lo cho mình và cố gắng làm cô vui, Diệp Tri Tầm thôi không đứng thẫn thờ ngoài ban công nữa. Cô quay người trở lại phòng khách.
Trên sofa, Ngu Lê ngồi chống cằm, tư thế giống hệt chú mèo nhỏ trong hình, đôi mắt sáng nhìn Diệp Tri Tầm. Gương mặt lạnh lùng vốn có của nàng tạo ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-danh-dau-nham-chi-cua-ban-gai-cu/2885996/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.