Tâm trạng của Thẩm Chiêu Chiêu trông có vẻ hơi uể oải, cả người không có chút sức sống nào.
"Ôm một cái." Cô quay người, đột nhiên dang tay về phía Thịnh Trử Ý.
Thịnh Trử Ý sửng sốt trong giây lát.
Anh còn chưa kịp phản ứng, Thẩm Chiêu Chiêu đã thu tay lại, nói: "Em đùa đó, chúng ta về thôi!"
Mặc dù miệng cô nói không sao nhưng trông cô vẫn buồn thảm.
"Thẩm Chiêu Chiêu."
Thịnh Trử Ý nhìn bóng lưng cô một lúc rồi gọi cô lại.
"Hả?" Thẩm Chiêu Chiêu quay người lại.
Cô thấy Thịnh Trử Ý bước tới trước mặt cô, giơ tay xoa đầu cô, nói: "Em không phải cậu ấy, đừng suy nghĩ nhiều nữa." Hơn nữa, có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ cô.
Đúng vậy, Thẩm Chiêu Chiêu chỉ đang nghĩ, nếu vị trí của cô và Tưởng Niên bị hoán đổi, cô trở thành người bị bắt nạt, có lẽ kết quả cuối cùng cũng sẽ không tốt hơn Tưởng Niên bao nhiêu.
Vì vậy, cô vẫn phải học tập chăm chỉ. Chỉ khi bản thân đủ mạnh mẽ thì người khác mới không thể bắt nạt mình được.
"Em biết rồi!"
Thẩm Chiêu Chiêu chỉ thở dài một tiếng, cảm xúc đến nhanh mà đi cũng nhanh. Nếu cô thực sự muốn giống như Thịnh Trử Ý, mỗi ngày không nghĩ ngợi gì mà chỉ chăm chăm học tập, có thể cô sẽ không thể kiên trì được ba ngày.
Một tuần trước kỳ nghỉ Tết Dương lịch, nhà trường tổ chức kỳ thi tháng mới.
"Tớ nghĩ lần này tớ làm bài thi Toán khá tốt, chắc sẽ lên được năm đến mười hạng." Sau khi thi xong, Chu Hoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/2293046/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.