Vỗ mông ngựa sai chỗ, Giả Linh chợt cảm thấy xấu hổ, vội vàng cứu vớt lại: "Điện hạ cùng Thái Tử Phi phu thê hòa thuận, sớm muộn cũng sẽ có nhiều con cái."
Bùi Tiêu cười nói: "Thế tử cũng không phải không biết, phu thê hòa thuận là cho người ngoài nhìn. Trong nhà của thế tử không phải cũng có xảy ra chuyện xấu sao?"
"Nói cũng đúng." Giả Linh thở dài: "Chọn ngày không bằng đúng ngày, phu thê có hòa thuận hay không không quan trọng, vì cũng chẳng thiếu một nữ nhân. Nhắc mới nhớ, gần đây ở Thanh La Phường mới nuôi một cô nương, vòng eo nhỏ, còn biết hát khúc, uyển chuyển dễ nghe như chim sơn ca."
Giả Linh cười đùa: "Nếu như điện hạ thích, không bằng tối nay dời bước đến Thanh La Phường, chúng ta thử một lần?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Làm ăn đến trên đầu chúng ta rồi sao?" Bên kia, Ngụy Mông suýt nữa phun một miệng trà ra ngoài, trầm thấp nói một câu: "Đúng là mẹ nó không nghĩ tới, Sùng Viễn Hầu thế tử còn có đam mê này, chơi gái còn chơi tốp năm tốp ba, không ghê tởm sao?"
Bùi Nguyên đạp hắn một cước, hất hất cằm, ra hiệu tiếp tục nghe.
Bùi Tiêu uyển cự Giả Linh, nhàn nhạt nói: "Thế tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/2642138/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.