"Nói gì vậy." Bảo Ninh vội vàng đập cánh tay hắn một chút: "Đùa tiểu hài tử cũng không phải đùa như thế, đừng chọc đứa nhỏ khóc."
Bị la rầy, Bùi Nguyên không còn dám chọc ghẹo Viên Tử, đưa rau hẹ cho hắn: "Ăn đi."
Hai con chó nghe mùi thơm cũng vọt tới. Cát Tường trần trụi không còn cọng lông, nhìn thấy Bùi Nguyên liền nhe răng, Bùi Nguyên không thèm để ý đến nó, ngâm nga khẽ hát trong miệng, đặt cánh gà lên. A Hoàng ngoan ngoãn nịnh nọt, cọ bắp chân hắn, Bùi Nguyên vén quần đến đầu gối, bắp chân hắn bị nó cọ ngứa ngáy, muốn cầm một khúc xương gà đuổi nó đi.
Bảo Ninh nhìn thấy tranh thủ ngăn lại: "Đừng cho nó ăn đồ như thế, xương gà nhỏ dễ mắc vào cuống họng."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Yếu ớt như vậy?" Bùi Nguyên ném xương gà vào trong mâm, cầm một miếng thịt heo nhỏ ra, huýt sáo với A Hoàng: "Đến, thi lễ với gia xem nào."
Bảo Ninh cười nhìn hắn lắc đầu, cảm thấy người này thật ngây thơ.
A Hoàng nhăn nhăn nhó nhó đạp chân sau đứng lên, quả thật vái hắn hai lần, Bùi Nguyên hài lòng gật đầu, ném thịt vào trong miệng nó.
Cát Tường thèm, vọt tới trước mặt Bùi Nguyên rống hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/2642139/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.