Dư Chu Chu không ngửi thấy mùi của Vân Diệu Hi trên người Cố Diên Khanh.
Tuy Beta vốn không có mùi tin tức tố, nhưng khứu giác Alpha lại nhạy bén hơn người thường rất nhiều.
Ánh mắt Dư Chu Chu sáng rực, đôi môi cũng sáng lấp lánh.
“Diên Khanh hỏi vậy, chẳng lẽ là…”
Cố Diên Khanh lập tức đưa tay bịt miệng Dư Chu Chu lại.
Cô dường như đã đoán được Dư Chu Chu định nói gì.
“Thôi đi, Alpha thì biết cái quái gì gọi là giữ mình trong sạch, hỏi em cũng chẳng ích gì, đúng là đầu óc tôi mụ mị mới mở miệng.”
Cô gượng gạo chuyển chủ đề, nhưng ánh mắt chuyên chú của Dư Chu Chu cứ dính chặt vào mặt cô, thế nào cũng không gỡ ra được.
Hiếm khi Cố Diên Khanh bị nhìn đến mức thấy hơi ngượng.
“Đừng nghĩ nhiều, tôi căn bản không quan tâm đến nụ hôn kia của em với Bạch Tư Cầm, giữa chúng ta chỉ là trao đổi lợi ích.”
Càng nói lại càng lộ vẻ chột dạ.
Dư Chu Chu kéo dài giọng, "Ồ" một tiếng thật dài.
“Diên Khanh đến tìm em có chuyện gì sao? Nếu không để tâm đến nụ hôn đó thì...” Dư Chu Chu cố ý chu môi ra, “So ra thì... Kỹ thuật hôn của Diên Khanh đúng là hơi kém.”
Dư Chu Chu xoa cằm, “Chị là ảnh hậu rồi, chẳng lẽ không luyện tập kỹ thuật hôn sao?”
Cố Diên Khanh mím môi, hiển nhiên là bị chọc giận.
“Ồ! Em biết rồi…” Dư Chu Chu nửa ngồi dậy, vòng tay ôm eo Cố Diên Khanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-gia-chet-anh-hau-vo-cu-phat-dien-roi/2935079/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.