Ngày 30 Tết.
Sáng sớm Vệ Đình Tiêu đã dẫn theo cậu em trai “phế vật” đến thăm nhà.
Khi đối diện với bậc trưởng bối, ngay cả khi cúi chào, hắn cũng dùng tay ấn đầu cậu em cùng chào hỏi một cách lễ phép.
Vì ngày này mà Vệ Đình Tiêu đã chuẩn bị quà từ trước, không muốn khi đến nhà quá trống trải, nhưng cũng không muốn quá phô trương.
Suy đi nghĩ lại, Vệ Đình Tiêu chọn một loại trà nổi tiếng của địa phương ở Bắc Kinh, cùng với một loại rượu truyền thống tự ủ của nhà máy rượu thuộc sở hữu của gia đình hắn.
Món quà này đối với nhà họ Vệ mà nói đã được coi là rất khiêm tốn rồi, Vệ Đình Tiêu thành tâm thành ý, tự mình cho người dùng máy bay riêng đưa đến.
Vệ Gia Hằng lẽo đẽo theo sau Vệ Đình Tiêu, như một con chim cút, muốn ngó nghiêng xung quanh nhưng lại sợ mất mặt anh trai.
Khi anh trai nói sẽ dẫn nó đến nhà bạn ăn Tết cùng, nó cảm động đến phát khóc, hận không thể ôm chầm lấy anh trai mà hôn một cái thật kêu.
Anh trai nó đúng là miệng dao găm tim đậu phụ mà.
Chính vì vậy, hành vi của nhóc phải cẩn thận hơn, không thể như ngày thường mà lôi thôi lếch thếch, trông như không được dạy dỗ.
Dù sao hôm nay Vệ Đình Tiêu bảo nó làm gì thì cậu làm nấy.
Đêm giao thừa có nơi để đi, Vệ Gia Hằng đã rất mãn nguyện rồi.
“Hai đứa đến sớm vậy? Sơ Nhi vẫn còn đang dọn dẹp trên lầu, ta kêu nó xuống, hai đứa mau vào nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-giai-nghe-ca-nhi-noi-tieng-nho-theu-thua/2292312/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.