“Thức đêm à? Vậy hôm nay em nghỉ ngơi nhiều một chút, nếu không được thì đừng livestream nữa, sức khỏe là quan trọng nhất, em ăn cơm chưa?” Lúc này, khi Vệ Đình Tiêu gọi điện thoại, thật ra hắn đã trên đường về nhà.
Hai ngày nay vừa vặn không có cảnh quay của hắn, đạo diễn cho phép hắn về nhà.
“Vẫn chưa ăn, không muốn ăn gì cả.” Ngạn Sơ uể oải nói.
“Sao vậy? Có phải không khỏe trong người không?” Vệ Đình Tiêu cảm thấy trạng thái của Ngạn Sơ có gì đó không đúng, âm thầm tăng tốc độ xe.
“Cũng không sao, chắc là di chứng của việc thức đêm thôi…” Ngạn Sơ không muốn Vệ Đình Tiêu lo lắng, cậu nghĩ mình chỉ cần nằm nghỉ một lát là ổn.
“Hôm nay anh không có việc, lát nữa về nhà anh nấu món ngon cho em ăn.” Vệ Đình Tiêu cũng chỉ nghĩ Ngạn Sơ mệt mỏi, vậy hôm nay hắn sẽ tự mình chăm sóc vợ yêu.
Ngạn Sơ nở một nụ cười mệt mỏi: “Vâng.”
Cúp điện thoại, cậu xoa xoa đầu, vẫn cảm thấy choáng váng, khó chịu.
Lúc này, tiếng thông báo wechat vang lên.
Mạnh Phó Thanh gửi tin nhắn cho cậu.
[Mạnh Phó Thanh]: Chú về Bắc Kinh rồi.
[Mạnh Phó Thanh]: Lần trước con mời chú ăn cơm, lần này phải để chú mời con mới được, con rảnh không?
Trong lòng Ngạn Sơ rất muốn đồng ý, nhưng cậu không thể gặp người khác trong tình trạng này được.
Vì vậy, cậu chỉ đành từ chối khéo léo.
[YS]: Xin lỗi chú Mạnh, hôm nay con có chút việc, hay là để hôm khác nhé.
Mạnh Phó Thanh đọc tin nhắn có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-giai-nghe-ca-nhi-noi-tieng-nho-theu-thua/2292407/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.