Bức rèm cửa dày cộm che khuất ánh trăng vằng vặc, phòng khách chìm trong bóng tối, chỉ còn ánh sáng yếu ớt hắt ra từ màn hình ti vi. Tông màu ấm áp ấy tựa như một ly rượu sóng sánh, dập dờn theo nhịp tim đập.
Hai nhịp thở ngày càng rõ rệt trong bóng đêm, một bên nặng nề dồn dập, một bên thong thả ung dung. Giống như một bàn tay, tóm lấy yết hầu của đối phương, tùy ý chạm vào, để lại cảm giác tê dại lan đến tận xương cụt rồi lại hờ hững rời đi.
Bàn tay Thẩm Lục Dương đang đè lên sô pha, đầu ngón tay bất giác bấu nhẹ một cái. Cậu nhìn vào ánh mắt tĩnh lặng của Tạ Nguy Hàm, rồi bị mê hoặc mà gật đầu: “Em muốn.”
Ở cự ly gần cảm nhận pheromone cấp S được giải phóng, Thẩm Lục Dương như bị ai đó bóp cằm ép tu một ly rượu mạnh. Rượu không cay, ngược lại còn ngọt ngào khiến cậu say đến mức hoa mắt, hô hấp cũng ngưng lại một thoáng vì khó lòng chịu đựng.
Cánh mũi cậu phập phồng, đồng tử co dãn liên hồi.
Bàn tay đặt bên hông cậu không hề dùng sức, chỉ dùng đầu ngón tay ấn nhẹ vào eo. Cả người Thẩm Lục Dương như bị điện giật mà khẽ rên lên, cơ thể như được ngâm trong rượu, xương cốt rã rời. Cảm giác chống đỡ bắt đầu tan rã từ thắt lưng, lan ra toàn thân. Cuối cùng, cậu chỉ có thể mềm nhũn như không xương mà ngã vào lòng đối phương, vùi mặt vào hõm cổ đượm hương rượu vang, chật vật th* d*c.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/2936389/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.