Âm thanh vừa dứt, không khí như bị hất vào một không gian khác. Xung quanh yên tĩnh đến mức Thẩm Lục Dương nghe rõ mồn một cả tiếng th* d*c của chính mình.
Cậu nuốt nước bọt, vừa định lên tiếng, mùi ca cao nóng trong không khí đột nhiên như cảm ứng được điều gì, bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Môi của Tạ Nguy Hàm áp vào tai cậu. Hơi thở nóng ẩm mang theo d*c v*ng nặng nề, sự điên cuồng và kiềm chế trong giọng nói quyến rũ ấy, giống như một cuốn sách cấm, cuốn phăng đi chút lý trí còn sót lại của Thẩm Lục Dương. Nó thay thế bằng khao khát đói lả, lấp đầy cậu một lần nữa, đến mức ngay cả hít thở, pheromone thuộc về người kia dường như cũng tràn ra từ khóe miệng.
“Như em mong muốn, bé yêu.”
Giây tiếp theo, sắc rượu đỏ ngập trời ập đến. Mùi ca cao nóng mờ mịt đã lâu cuối cùng cũng tìm thấy lối ra, sôi trào nhào về phía hương rượu vang đỏ, như hiến tế mà mặc cho bản thân bốc hơi rồi ngưng tụ, hoàn toàn hòa quyện với đối phương thành từng giọt ngọt ngào say đắm.
Trước mắt Thẩm Lục Dương như bị phủ một lớp lụa mỏng màu đỏ, đôi mắt cậu thất thần cảm nhận pheromone của Alpha cấp S thấm qua da, ngấm vào máu; sệt sệt, ướt át, vừa khiến người ta ngạt thở lại vừa say đắm…
Cả người cậu căng cứng, trước mắt mờ mịt nhìn cơ thể Tạ Nguy Hàm. Đầu gối cậu khó nhịn mà nhúc nhích, cố gắng tìm một lối thoát có thể giúp mình từ mọi thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/2936417/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.