Thấy Phi Long tới, Cảnh Hi không lấy làm ngạc nhiên.
Cậu có thể gọi Cực Ảnh đến, tất nhiên Trì Nghiêu cũng có thể gọi Phi Long.
Chốc lát sau, một con tàu quân dụng nhỏ hạ xuống.
"Lão đại." Giang Phong vội vàng bước đến chỗ Cảnh Hi, "Cái công viên giải trí hoạt động trái phép này dám lơ lửng giữa không trung, lá gan cũng to quá—"
Nói đến một nửa, hắn thấy bộ râu dài cùng bím tóc lôi thôi trên mặt Cảnh Hi, ánh mắt liền ngưng lại.
Lão đại đời này chưa bao giờ bệ rạc thế này, phải không?
Vì điều tra vụ án mà hy sinh quá nhiều rồi!
Cảnh Hi: "Bắt hết những người này về, tạm nhốt trên chiến hạm, không được để lộ ra ngoài."
Bên ngoài Tháp Vui Vẻ đầy rẫy hỗn loạn, trên mặt đất khắp nơi đều là máu và các mảnh vụn kim loại, những người có hình thù kỳ lạ ngã rạp khắp nơi, không còn nhìn ra hình dáng ban đầu.
"Rõ!"
Giang Phong liếc nhìn một cái, không hỏi kỹ càng, mở thiết bị đầu cuối, bảo người phía dưới chia nhóm đi xuống, dẫn người mang lên tàu.
Cảnh Hi vừa định đi về phía Trì Nghiêu, đột nhiên nhớ ra gì đó, lại gọi Giang Phong.
"Trong mê cung còn một nhóm người, tôi sẽ gửi bản đồ cho anh, mang thêm người đích thân xuống đó đưa họ ra ngoài."
"Rõ."
Giang Phong tuân lệnh, thấy lão đại định đi, hắn chần chừ gọi cậu lại, "Lão đại, cậu—có muốn vào khoang nghỉ ngơi rửa mặt trước không?"
Vừa nói vừa chỉ vào mặt mình, ám hiệu rất rõ ràng.
"Không cần." Cảnh Hi từ chối thẳng thừng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-hoan-doi-co-the-voi-ke-thu-toi-phai-lam-sao-bay-gio/1632437/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.