Trịnh Vĩ và Hàn Dĩnh một trước một sau vào thang máy, sau khi cãi nhau không khí có chút trầm muộn. Cải vã đi qua không khí có chút trầm muộn, hai người đều thắc mắc rốt cuộc người sĩ quan kia có liên hệ gì với Hàn Dẫn Tố?
Trịnh Vĩ hoảng hốt chợt hiểu một điều, hắn đã mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời.
"Tôi là Phương Chấn Đông!"
Người đàn ông kia nói một câu đơn giản như vậy nhưng lời nói vô cùng có uy lực làm đánh tan hoàn toàn tất cả bao nhiêu kiêu ngạo từ trước đến nay của hắn.Ở trước mặt người đàn ông kia hắn cảm thấy mình có vẻ nhỏ bé hèn mọn thậm chí là quá bỉ ổi và hèn yếu.
Trong lòng hắn chợt cảm thấy trống trải vô cùng không thể thích ứng được, cũng là lần đầu tiên cảm thấy chân thật rằng Hàn Dẫn Tố hoàn toàn rời xa hắn, một chút quan hệ cũng không có.
Hàn Dĩnh cũng bị ghen tỵ cắn xé vô cùng khổ sở, lúc cô cảm thấy rốt cục đã đánh bại được Hàn Dẫn Tố thì lại phát hiện Hàn Dẫn Tố lại có người tốt như vậy theo đuổi. Vừa anh tuấn cao lớn, khí thế bức người, hơn nữa lại là một sĩ quan cao cấp. Mà Hàn Dẫn Tố được anh ta che chở như vậy bề ngoài có vẻ là bi thảm phách lạc nhưng thật ra là đang dương dương tự đắc.
Mà mình thì đến bây giờ cả người đàn ông tên là Trịnh Vĩ này còn hận không thể vứt bỏ mình. So sánh với cô ta cảm thấy mình chỉ là kẻ tôm tép nhãi nhép,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/85309/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.