Edit: Mều.
Bầu không khí lập tức trở nên lúng túng, Thẩm Từ ho nhẹ hai tiếng: “Anh thử lại thêm lần nữa xem sao? Bồi dưỡng tình cảm nhiều hơn nó sẽ thân thiết với anh, cứ từ từ.”
Tần Ức không có hứng thú bồi dưỡng tình cảm với một con chim sẻ, nếu nó không ăn thì hắn không cho nữa, đặt mẩu bánh mì qua một bên, bắt đầu ăn phần của mình.
Thẩm Từ dường như rất thích mấy món có socola, cậu vừa mới cắn một miếng, khóe mắt nhìn thấy chim sẻ lại sà xuống, nhân lúc cậu không để ý mà cắp mẫu bánh mì đi.
Tần Ức liếc nhìn chúng nó, vẫn không thể hiểu loại sinh vật ríu ra ríu rít ồn ào này có chỗ nào dễ thương.
Thẩm Từ vừa ăn vừa cho chim ăn, cho đến nỗi nó đậu luôn trên tay cậu trông cứ như “Tui sẽ ăn như thú cưng”. (?)
Một buổi trà chiều lại biến thành buổi thuần hóa chim sẻ, tâm trạng Tần Ức phức tạp, muốn nói gì đó nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu nên luôn im lặng.
Thẩm Từ thả hai con chim đã ăn no bay đi, bản thân cũng ăn uống no bụng bèn duỗi người: “Anh ơi, về sau mỗi cuối tuần chúng ta ra đây uống trà chiều nha?”
“Tùy em,” Tần Ức uống hết ly trà, “Nhưng mà hy vọng là không bị biến thành buổi cho chim ăn.”
Thẩm Từ không nhịn được mà cười rộ lên, đứng dậy thu dọn dụng cụ pha trà với dĩa bánh: “Vào nhà thôi.”
Vì thế từ hôm đó trở đi cứ mỗi cuối tuần bọn họ sẽ ra vườn uống trà chiều, mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ket-hon-voi-nhan-vat-phan-dien-tan-tat/813900/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.