Edit: Mều.
Thấy phản ứng của đối phương, Thẩm Từ lập tức cảm thấy căng thẳng, cẩn thận hỏi: “Dì biết con ạ?”
Ngu Xu nhìn con trai mình một cái như đang trao đổi ánh mắt với nhau, mỉm cười: “Không biết, chỉ là cảm thấy cái tên này dễ nghe.”
Thẩm Từ thở phào nhẹ nhõm, tự hỏi làm sao mà mẹ Tần Ức có thể biết cậu được, chuyện con trai bị tai nạn bà không biết, huống chi là biết tới việc Tần Thẩm hai nhà liên hôn.
Viện điều dưỡng tin tức không thông, nếu người nhà không nói, vậy bác sĩ với hộ sĩ khẳng định cũng sẽ không chủ động nhắc tới thông tin bên ngoài.
Thẩm Từ cảm thấy xót xa cho bà, nếu bà vào viện điều dưỡng năm Tần Ức mười một tuổi, tính tới bây giờ cũng đã được mười lăm năm, mặc dù trong mười lăm năm đó có một lần ra ngoài, nhưng lại bắt đưa vào lại. Mười lăm năm như một, cậu không thể tượng tưởng nổi cuộc sống cách biệt thế giới như vậy nó như thế nào.
Cứ cho là điều kiện của viện điều dưỡng rất tốt, giống như ở nhà, nhưng chung quy chỉ là ‘giống’ mà thôi, không ai thích mình bị giám thị 24/24 cả.
Nhưng nếu cứu bà ra ngoài chỉ sợ bà chỉ biết tìm cách để chết. Giám thị điều trị và chết, đương nhiên mọi người đều sẽ chọn vế trước.
Ngu Xu lại nói: “Nếu là chồng chưa cưới, vậy khi nào tổ chức đám cưới.”
Thẩm Từ ngạc nhiên, thầm nghĩ bà tiếp nhận rồi? Trước đó cậu còn tính nếu như bà không đồng ý thì nên thử thuyết phục như thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ket-hon-voi-nhan-vat-phan-dien-tan-tat/813902/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.